Đường quê xao xác lá, cảnh chiều thật yên bình. Những chiếc lá cuốn mình theo ngọn heo may hờ hững như nhắc rằng mùa thu đã đến thêm một lần. Khói lam từ những mái nhà tranh tỏa lên không gian một mùi cay cay dễ chịu.
Qua thôi những tối âm thầm Bên chung rượu nhạt trầm ngâm...thở dài. Qua thôi những sáng không hay Tình-danh-lợi:giọt sương mai tan rồi. Qua thôi sum họp-chia phôi Qua thôi nồng ấm-đơn côi một mình.
Thôi em hãy lau khô dòng lệ Ngước mặt lên nhìn với cuộc đời Dù cay đắng hay nhiều gian khó Chớ nản lòng ,cứ tiếp tục đi Trong chông gai ,sẽ học hỏi nhiều
Viết cho Tăng thân Bát Nhã Cánh chim bay mãi cũng có ngày mỏi cánh, đôi chân đi mãi cũng có lúc phải dừng lại. Nhưng tôi biết tinh thần em sẽ không dừng lại dù rằng con đường em đang đi gặp rất nhiều chông gai.