Lối cũ đường xưa mỗi ngày tôi đi; nhưng mỗi ngày tôi đi đều mới. Đất trời hát ca bài ca đắng cay và dịu ngọt; Ngọt và cay đều có mặt trong tôi, trong từng giây phút, để chuyển thành sự sống nhiệm mầu.
Trăng sao vẫn là trăng sao của bầu trời muôn thuở. Đạo Hiếu của con người là đạo Hiếu của vạn đời thế nhân. Nó hòa quyện vào lòng dân tộc như máu chảy về tim, như suối dịu tình thương rạt rào tuôn mát. Con đã từng bước trưởng thành để thấm thía được rằng chỉ có nguồn suối tình thương mới không bao giờ cạn. Nguồn suối ấy dành riêng cho con mang tên “Mẹ”.
Tháng sáu trời mưa, mưa tầm tã, gió thốc lên từng hồi, không gian ảm đạm và buồn bã, đây đó vang vọng tiếng nam mô hòa lẫn tiếng đập phá, tiếng cầu nguyện hòa lẫn tiếng la hét. Mưa và nước mắt đã quyện vào nhau. Mưa vẫn tuôn, nước mắt đã chảy, máu đã rơi vào buổi chiều năm ấy.
Tình cờ được đọc “Nhất Linh, Cha tôi” của Nguyễn Tường Thiết, Văn Mới xuất bản, 2006, đâu đó bên kia trời Tây…Xúc động vì những hồi ức tuổi thơ, và những cuốn sách của Nhà Xuất Bản “Tự Lực Văn Đoàn”, sách “Hồng” cho thiếu nhi, “Văn Hóa Ngày Nay” thời ấy, với hai câu thơ trên trang bìa: “Sắc trong thanh ngọc hương thơm mộng’
Thầy thương kính của con! Con đang ngồi nơi góc trời nhỏ cùng với một ngọn bạch lạp để viết thư cho Thầy. Và con không xấu hổ chút nào để nói với Thầy rằng: đây là một giây phút hạnh phúc. Thầy ơi! Chỉ cần nghĩ rằng con còn có Thầy trên cuộc đời để mà viết thư thì cũng đủ sung sướng Thầy ạ!
01. Mở Trang Hiếu Hạnh 02. Thông Điệp Vu Lan 03. Noi gương Đức Mục Kiền Liên 04. Xưng tán Tôn giả Mục Kiền Liên 05. Hành trình Quê Mẹ 06. Đi giữa lòng Đất Mẹ 07. Đóa Hoa Hiếu Hạnh 08. Hai sắc Bông Hồng 09. Một Đóa Trắng Hồng 10. Mỗi Mùa Hiếu Hạnh
Sally vội vã tiến đến cửa phòng cấp cứu khi thấy cánh cửa bên trong mở ra. Sally hỏi vị bác sĩ "Con trai của tôi thế nào rồi... Thằng bé sẽ ổn chứ... Tôi có thể nhìn nó ngay bây giờ không!..." Vị bác sĩ trả lời từ tốn