Nỗi thất vọng lớn nhất của con người là chạy bươn về phía trước hay chạy ngược về phía sau để kiếm tìm cho mình một bản ngã. Bản ngã trong cơm áo, gạo tiền, trong kiến thức chữ nghĩa, trong địa vị quyền uy hay trong những lý tưởng hão huyền…
...Gió…Mưa…Lạnh…Lạnh lắm! Đông đã về rồi đấy! Là giọng mùa Đông thủ thỉ. Ừ! Em thích đông, em yêu mùa Đông lắm! Em cũng thích cái lạnh của đông, yêu cái hơi thở rét mướt của đông lẫn vào tận trong em làm tim em tê buốt.
- Kính dâng tấm lòng chia sẻ và cầu nguyện đến người dân và đất nước Haiti. Em dịu ngọt như lời hơi thở hương từ bi tràn ngập cõi vô cùng như cánh sen ửng hồng từ vô ngại giữa cõi đời, mộng ước vẫn đơn sơ
Huế thì nhỏ và nhiều biến động. Gần đây, biến động dễ thấy nhất là hình như người dân Huế cứ giật mình thon thót hay choáng ngợp về cụm từ hoa mỹ: “các giá trị Huế”. Thập niên 1970, Huế là một đô thị nhỏ đầy giáo sư và sinh viên, công chức với “cổng trường vôi tím”. Thời đó, cái gọi là “các giá trị Huế” không bị phô phang ồn ào như bây giờ.
Trời vừa hửng đông. Những vệt mây hồng quét ngang khung trời mờ sương như báo hiệu một ngày nắng ấm. Ông Mặt Trời ơi, chúng tôi cần nắng để phơi quần áo, xin ông ở chơi lâu lâu một chút nhé!
Sư Ông Kính Thương! Sáng nay chúng con được phép nghỉ ngồi thiền để dành thời gian viết thư cho Sư Ông. Bởi vì trong vài tiếng đồng hồ nữa thôi sẽ có một thầy trở về lại Sài Gòn và nếu viết trễ, chúng con không có cơ hội gởi thư qua Làng cho Sư Ông.
Nơi đây, buổi sáng nào sương cũng phủ trắng núi đồi. Buổi sáng nào cũng thấy những bước chân an bình trên những lối mòn ngát hương dược thảo. Sương mai lành lạnh nơi này làm tôi nhớ đến nơi xa, Đà Lạt hay Bảo Lộc .
Ngoài mầu tuyết tươi sáng, mùa Đông chỉ còn mang có một màu xám buồn tẻ. Những thảm có xanh không còn nữa. Cây cối trơ những cành gầy không lá ra mà chịu đựng. Sức sống của đất trời như bị bóp chẹt lại. Nguyên Hưng, cái hồi cuối thu, khi lá đã rụng hết rồi mà trời quả chưa có gì là lạnh ấy, một hôm ngồi nhìn ra những hàng cây trụi lá bỗng nhiên tôi thấy cảm thương dâng ngập tâm hồn.
Tết đã qua lâu rồi, nhưng mùa xuân hãy còn đó. Còn trong con nắng rất vàng, rất trong kèm theo chút hơi lạnh của ngọn gió điệu đàng của mỗi sớm mai. Còn trong làn mưa bụi lất phất về ngang phố bất chợt...