Sáng nay tôi thức dậy ở Trung Tâm. Kéo tấm màn cửa nhìn ra ngoài, những vũng nước của cơn mưa ngày hôm qua đọng lại trên sàn gỗ đã đông thành đá. Có chỗ trắng tinh làm tôi cứ ngỡ là tuyết đã rơi đêm qua. Hôm qua trời âm u và mưa cả ngày. Vậy mà sáng hôm nay trời lại nắng ấm và trong xanh không một chút mây.
G ần hai mươi năm tôi sống ở quê hương, cũng chừng ấy lần Tết đến lại chứng kiến những mùa hoa mai nở ra trước khoảnh sân nhà. Nhưng lạ thay, cứ như mỗi lần hoa nở thì không chỉ làm đẹp thêm cho ngôi nhà mà còn hun nên sức lực cho cả gia đình. Tôi nghiệm ra rằng, cái thế đứng của cây mai nhà mình là một thế võ hiên ngang trước cuộc đời.
Cách trung tâm Thủ đô Hà Nội khoảng 50 km về phía Tây, chùa Viễn, chữ là VIỄN SƠN TỰ toạ lạc trên đồi Ông Voi, xã Cam Thượng, huyện Ba Vì giáp với xã Đường Lâm có một làng hai Vua: Phùng Hưng và Ngô Quyền đó là làng Cam Lâm, thuộc thị xã Sơn Tây.
Dưới mọi hình thức. Một vị thầy giỏi là người có thể xác định chính xác, thiện xảo phương thức tu tập phù hợp cho mình và đệ tử ở mọi lúc, mọi nơi. Ở Trung Quốc, Chan hay Thiền (Nhật Bản gọi là Zen) rất nổi tiếng và được nhấn mạnh là sự giải thoát chỉ có thể được tìm thấy vượt ngoài ngôn từ, lời nói.
Nhân dịp năm mới Tuổi thọ tăng thêm Chúng ta suy ngẫm, câu chuyện sau đây: Có một đàn bò, đang đi trên đường, vào lò sát sinh, để giết làm thịt. Những con bò đó, vẫn báng lẫn nhau, vẫn cứ húc nhau, vẫn chen lấn nhau, nghinh nhau, nghịch nhau.
Em bước chậm lại, hỏi: Vậy đi bên con cũng vậy! Tôi nhìn ra biển, con sóng vẫn đánh vào tảng đá, bọt sóng cao tắp, nước văng tung trắng xóa. Và nhẹ trả lời: Đúng vậy, không loại trừ chúng ta đang đi cạnh nhau, nhưng mỗi người vẫn thỉnh thoảng nghĩ đến một người nào đó. Chính vậy chúng ta mới có thể đi cùng nhau một đoạn đường. Em thở nhẹ: cũng đúng!
Những ngày cuối năm, khí hậu đột ngột bất thường. Mưa, gió, bão, tuyết, chẳng còn biết đâu là Xuân, Hạ, Thu, Đông nữa. Ngồi trong am thất, tôi đành mở cái máy sưởi cũ, hoan hỷ với âm thanh khò khè, rên rỉ của nó còn hơn là chịu lạnh. Hạnh phúc chán! Pha ly trà nóng để cầm cho ấm tay, uống cho ấm bụng, rồi ngồi vào bàn viết, mở máy, đọc báo “cọp” trên Internet.