Ngày còn là sinh viên, tôi và các bạn thường rủ nhau đi nghe nhạc vào cuối tuần, nhạc Trọnh Công Sơn lúc bấy giờ đang thịnh hành. Bài nhạc nào của ông cũng giống như bài thơ nhất là lời nhạc rất đạo vị.
Tôi nhìn đồng hồ, gần 9 giờ tối mà vẫn chưa thấy con về, tuy đói, vẫn đợi con về cùng ăn cho vui; tôi tiếp tục công việc trên máy tính, tuy mệt mỏi vừa chở hàng về, vẫn cố gắng làm thêm vài việc cho các thân hữu