Có ai rao bán ước mơ Để khi ngày đến bơ vơ nỗi lòng Cuộc người sao cứ hoài mong Thời gian lặng lẽ như dòng sông trôi Mây in đáy nước phai phôi Chim bay mất dấu giữa trời thênh thang Ô kìa một đóa sen vàng Hương thơm thanh khiết dịu dàng quanh đây.
Thầy đi ngang liêu điệu, thấy điệu Trung đang nằm ngủ, Thầy gọi: - Trung con, sao con chưa chuẩn bị đi ăn cơm mà nằm dài đó? - Dạ! Nó nghĩ là cả buổi sáng nay bưng đất, khiêng đá... sau vườn; mệt nhọc như vậy nên ngủ một chút thì không có chi.
Kìa thôn quê dưới trăng vàng bát ngát. Ánh trăng thanh chiếu qua làng xơ xác. Chiêu hồn về bao khúc ca yêu đời. Mừng trăng lên chúng ta cùng múa hát. Ước mong sao lúa hai mùa thơm ngát. Lúa về mang bao khúc ca ngày mùa... (Khúc Ca Ngày Mùa của Lam Phương).
Đây là hai bức thư của hai sư cô trẻ viết gởi đến Sư Ông Làng Mai trong những ngày "tạm trú" tại ngôi chùa Phước Huệ. BBT đã trích từ trong số báo "Thềm Trăng Sa Di - ấn bản Mùa Loạn Lạc" để gởi đến quý vị thân hữu của trang nhà. Kính gởi Sư Ông của con!
Thầy Chí Châu vẫn bước những bước đi khoan thai trên con đường lát đá quen thuộc trong khuôn viên thiền viện. Chiều tắt nắng. Vài chiếc lá trở mình trong gió nhẹ rơi. Thầy Nguyên Đạo bước kề bên. Cả hai cùng thinh lặng. Đoạn, hai thầy đến ngồi trên đồi Tự Tại, kết thúc một buổi thiền hành. Thầy Nguyên Đạo lên tiếng: - Mười ngày nữa mình về quê nhập hạ.
Chớm hè, tôi nhớ quá ngày chia tay dưới mái trường cấp III đầy những kỷ niệm. Nắng sân trường hôm ấy hình như cũng có chút buồn nên phả vào không khí cái oi nồng, bứt rứt.