Vào những buổi sáng mùa Hè, tôi thường ra bãi biển, trước công trường Yến Phi, ngồi ngắm bình minh. Biển tỉnh lặng và xinh đẹp vô ngần. Mặt trời chưa mọc song chân mây đã ửng hồng. Gió ban mai thổi nhè nhẹ, hương biển mặn mà. Trời và biển xanh thắm xanh. Nhiều người tắm biển đã vùng vẩy trong làn nước mát.
Buổi sáng yên tĩnh, tôi ngồi với chén trà, đọc một trang trà đạo. Trang sách dẫn tôi vào một trà thất truyền thống cạnh một ngôi chùa nhỏ bên xứ Phù Tang.
Dòng thời gian vẫn lặng lẽ qua đi, biết bao sự thăng trầm đổi thay đến với đời Tăng sĩ. Những ước mơ cháy bỏng tình người, bao tâm nguyện thiết tha sắp trở thành hiện thực vẫn còn đâu đây.
Đều là những người xuất gia trẻ, sư anh rất mừng cho các sư em. Tuy còn trẻ nhưng các sư em đã biết cách để sống mỗi ngày có hạnh phúc, đã biết cách để chăm sóc thân tâm.
Giác Ngộ - Một lần, tình cờ khi đọc lại quyển truyện dã sử về Hồ Quý Ly, ngân nga câu đối: “Quảng Hàn cung lý Nhất Chi Mai”, tôi gõ vào Google dòng chữ Nhất Chi Mai và biết thêm về một người con gái mà tên của chị được đặt cho một con đường ở quận Tân Bình, TPHCM – Đường Nhất Chi Ma
01. Theo chân Đức Phật 02. Tịch diệu chơn thường 03. Huyền nhiệm Đạo Mầu 04. Hoa Tạng huyền môn 05. Ba tháng An Cư 06. Cũng vì độ sanh 07. An Cư Kiết Hạ 08. An trụ Nhà Xưa 09. Bồ Đề độc chiếu 10. Tiếng nói Vô Ngôn 11. Cư trần lạc đạo 12. Tay trắng trắng tay! 13. Nhớ thời Đức Phật