Hạt muối Bé nói với hạt muối To: “Em đến chia tay chị này, em sắp được hòa trong đại dương”. Muối To trố mắt: “Em dại quá, sao lại để đánh mất mình như thế. Em muốn thì em cứ làm, chị không điên!“.
Ngày mai con chở má đi chùa nha! Không, con bận rồi. Tết làm gì mà bận? Thì má cứ biết con bận là được rồi. Nhưng con đi đâu, cả năm má nhờ chở đi chùa một lần... Con có hẹn đi chơi với bạn rồi, má đi xe ôm nha... Người mẹ buồn thiu.
Mỗi ban mai khi chúng ta thức dậy, chúng ta nhận ra những tia nắng ngập tràn ấm áp và lộng lẫy trên những cánh đồng, trên những ngọn đồi, trên những dòng sông, trên những mái nhà và trên những ô cửa sổ nơi căn phòng của chúng ta vừa có một giấc mơ đẹp đêm qua.
Trong khi 1 người đàn ông đang đánh bóng chiếc xe của ông ta, thì đứa con trai lớn 4 tuổi của ông ta nhặt lên 1 viên sỏi và vẽ nhiều đường lằn lên phía bên kia cạnh chiếc xe của ông ta.Trong lúc giận dữ, người đàn ông đó đã nắm lấy bàn tay của đứa con và đánh mạnh nhiều mà không nhận rằng ông ta đang dùng 1 cái cờ lê vặn vít để đánh
" Cười "..... tớ nhận ra rằng đấy là điều mà ai cũng có thể làm được. Tớ thích nụ cười như “nắng mai” của nhỏ bạn cùng bàn, tớ thích nụ cười “khàn khàn” của thằng bạn thân, tớ thích nụ cười “yên bình” của bố.... Khi ta “Khóc” không phải vì ta đang buồn mà đôi khi cũng vì ta đang vui. Và cười cũng thế.
Ông lão ăn xin nom thật tội nghiệp với một tay chống gậy, một tay run run cầm chiếc nón rách hướng về phía chị, giọng thều thào nhưng chị vẫn nghe rõ: - Xin cô làm phước thương kẻ hèn mọn này! Chị lẳng lặng ngó lơ chỗ khác làm ra vẻ thản nhiên nhưng chị đang cố bước thật nhanh như sợ phải nghe tiếp những lời năn nỉ không mấy dễ chịu kia.