Đại sư Tinh Vân có một người đệ tử, sau khi tốt nghiệp đại học liền học thạc sĩ, rồi lại học tiến sĩ, sau nhiều năm đèn sách cuối cùng cũng đã hoàn thành luận án tiến sĩ nên vô cùng mừng vui. Một hôm người đệ tử này trở về, thưa với Đại sư. Thưa thầy nay con đã có học vị tiến sĩ rồi, sau này con phải học những gì nữa?
Cuộc sống có khổ có vui mới phong phú: đời người khổ vui lẫn lộn, vì vậy trong mười pháp giới, nhân gian là nơi dễ tu tập nhất. Vậy mà, có người cảm thấy cuộc đời khổ quá, chẳng cảm nhận được ý vị cuộc đời là gì; có người lại thấy cuộc sống vui quá, chưa từng nếm trải được cái cảm giác phấn đấu để vượt qua gian khổ, vì thế họ lại không thể hội được ý nghĩa của cuộc đời.
Chúng ta phải luôn luôn đối diện với thực tế nghĩa là không trốn chạy trước thế lực của giặc phiền não. Mặt khác ta phải tìm cách khắc phục chúng bằng chính sức cố gắng của mình, với sự hỗ trợ của ý chí sắt đá và nhẫn nại kiên trì.
Một ngày nọ, hai cậu bé đang chơi đùa thì một bà tiên xuất hiện trước mặt và nói: “Ta tặng cho các cháu món quà năm mới” Bà trao cho mỗi đứa một gói quà và biến mất. Carl và Philip mở những gói quà ra và thấy trong đó là những quyển sách xinh đẹp, những trang giấy trắng tinh như tuyết khi lật trang đầu tiên.