Giác Ngộ - Ai cũng cần có một khoảng lặng, ít nhất một lần trong ngày để nhìn rõ hơn mọi chuyện đã, đang diễn ra quanh mình. Lặng một chút để nhớ rằng sáng nay mình đã chào ngày mới bằng một cái mặt nhăn nhó hoặc một câu nói thiếu từ bi…
Nếu quá hiểu một người, một nơi thì tình thương sẽ đến thôi. Đúng không, Phong, Xuân? Tình Yêu luôn có cách diễn đạt của nó. Chúng ta không cần phải khôn khéo, không cần phải gượng ép, giả tạo.
Thời tiết đang chuyển dần sang mùa hạ. Ban đêm, phòng ngủ có thể mở rộng cửa sổ để đón gió từ hướng biển lùa vào, và cũng để nghe tiếng lá khua lào xào, vui tai, ru giấc ngủ an lành. Khi mặt trời chưa mọc, có thể nghe tiếng chim ríu rít, rôm rả cả chòm cây bạch đàn và những bụi bông giấy đủ màu ở hướng vườn sau.
Em ơi! Em hãy lắng nghe đi! Lắng nghe tiếng gọi tha thiết của thiên nhiên mầu nhiệm. Em có nghe được tiếng chim hót hay không? Chim sơn ca đang hót thanh thót trên cành cây phong để chào đón buổi bình minh êm đềm, tươ
Bạn thân, lần đầu tiên tôi nhận được cái gì là cái khổ, đó là cái Chết đến với một người thân, khi tôi phải chấp nhận lấy sự Bất Lực nơi chính mình. Đó cũng là lần đầu tiên nổi Thống Khổ đã Hiện Hữu trong tôi, và nổi thống khổ đó đã trói chặt lấy trong cuộc sống đời thường của tôi. Tôi biết rằng, đến một lúc nào đó thời tôi cũng phải nhận lấy. Nhưng tôi không hiểu tại sao?
Hình ảnh một thiền sư chậm rãi thiền hành trong nắng mai hay an nhiên lặng lẽ tĩnh tọa giữa rừng chiều là tặng phẩm tuyệt đẹp cho những ai có tâm hồn nhạy cảm, chợt tình cờ nhìn thấy. Vì hình ảnh đó là tuyệt tác phẩm nghệ thuật. Vì hình ảnh đó long lanh sâu thẳm tâm linh.