Hôm nay là ngày 25 tháng 11 năm 1993, chúng ta ở tại Xóm Thượng, trong khóa tu mùa Đông. Hôm nay tôi muốn trình bày thêm về cách thức tu học Phật, sau đó sẽ nói về lý duyên khởi. HỌC PHẬT PHẢI THẤY LÒNG NHẸ NHÀNG Khi học Phật pháp, chúng ta phải làm cách nào để giáo lý của Bụt giúp cho tâm tư ta nhẹ nhàng hơn, chứ không làm cho ta nặng nề thêm.
THẾ NÀO LÀ NGƯỜI XUẤT-GIA? Kinh Phước-Điền nói: " Có năm đức tính mà Sa-Di (cấp bực đầu tiên của người Xuất-gia) phải biết: Thứ nhất, phát tâm xuất-gia, vì cảm mến đạo-pháp; thứ hai, hủy bỏ hình đẹp vì để xứng pháp y; thứ ba, cắt bỏ ân ái, vì không còn thân thuộc; thứ tư, khinh thường tánh mạng, vì tôn sùng chánh-pháp; thứ năm, chí cầu đại-thừa, vì cứu độ tất cả ".
Một thời Thế Tôn trú ở Sàketa, tại rừng Tikandaki, dạy các Tỷ kheo: Thành tựu năm pháp này, này các Tỷ kheo, Tỷ kheo rơi vào trong sợ hãi. Thế nào là năm? Ở đây, này các Tỷ kheo, Tỷ kheo không có lòng tin, giữ ác giới, nghe ít, biếng nhác và ác tuệ. Thành tựu năm pháp này, này các Tỷ kheo, Tỷ kheo rơi vào trong sợ hãi.
Các hoạt động phục vụ cho hoà bình và công bằng xã hội luôn gắn liền với sự bình an từ nội tâm của con người. Theo quan điểm Phật giáo, muốn đóng góp cho hoà bình, trước tiên mỗi người cần phải sống an bình và hoà hợp trong gia đình cũng như trong cộng đồng của mình.