Cảm niệm về Mẹ

 

Mẹ, ngày Vu lan báo hiếu là để thức tỉnh trái tim chúng con. Chúng con vốn sống quá thờ ơ và dành cho mẹ quá ít. Mẹ, Cho phép chúng con được nói lời sám hối với những người mẹ chúng con.

Nhân mùa vu lan báo hiếu sắp đến,  tôi có đôi dòng cảm niệm về mẹ dâng lên  những người con hiếu với lời gửi gắm đến với tất cả: “ai  còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc, đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không”.

Từ xưa đến nay khi nói đến công ơn sanh thành dưỡng dục của cha mẹ, thì không sách vở ngôn từ nào diễn tả cho hết được. Phận làm con cho dù có làm gì đi chăng nữa cũng không sao báo đáp được ân đức ấy. Vậy mà mẹ ơi, chúng con lại quá đỗi vô tình với tình cảm thiêng liêng ấy, chúng con cứ nghĩ nuôi con lớn cho học hành là bổn phận trách nhiệm của Mẹ phải làm, chúng con quên rằng  chúng con  có được ngày hôm nay là biết bao sự hy sinh mà mẹ đã gánh chịu. Mẹ có thể vì con mà làm tất cả không một chút đắn đo hay suy nghĩ, miễn sao cho con đủ no ấm, theo kịp với bạn bè “ nhường con miếng ngon cay đắng mẹ nhận”. Còn chúng con chưa một lần nghĩ đến mẹ:

“Vòng tay ấm cả đời mẹ ấp ủ

Đàn con yêu mẹ nuôi nấng sớm chiều

Bao đắng cay, bao cực khổ trăm điều

Thầm gánh chịu cho con vui hạnh phúc”(sưu tầm)

Mẹ tần tảo cả cuộc đời nuôi chúng con khôn lớn, dạy dỗ chúng con nên người, chịu nắng đội mưa cũng chỉ kiếm cái ăn cho con, đêm đêm khi chúng con yên giấc mẹ lại cặm cụi làm công việc  nhà, lại có những đêm mưa dầm gió buốt gánh hàng rong trên vai mẹ như nặng hơn, bước chân mẹ như muốn chùng lại nhưng nghĩ đến con mình ngày mai không có gì để ăn, không có tiền đóng học phí mẹ lại lặn lội trong mưa gió. Cực khổ gian nan là thế nhưng mẹ nào đâu có một lời than thở hay oán trách. Lòng mẹ thật bao dung, mẹ chỉ biết cho chúng con mà không đòi lại bao giờ. Mẹ, chúng con có thể đứng trước một cửa hàng mua cho chồng, cho con của chúng con những món quà rất đắt tiền mà không hề tính toán. Nhưng khi nghe mẹ thích cái này cái kia, hay mua cho mẹ lon sữa 2, 3 trăm ngàn thì con lại đắn đo, do dự, liệu có đắt quá không? Có uổng phí quá không?

Chúng con có thể hờn dỗi, oán trách hay có lúc cãi lại mẹ, khi mẹ rầy la quở trách chúng con, nhưng chúng con lại cam chịu những lời chì chiết thậm chí cả những lần đánh đập của chồng, sự hổn láo của con chúng con mà không một lời đáp lại. Và rồi theo năm tháng mẹ già đi,có những lúc chúng con thường cáu gắt bực bội với sự lẩm cẩm của mẹ mà con quên đi rằng chính sự khôn lớn của chúng con đã vắt kiệt sức của mẹ:

“Con ơi giờ mẹ thường hay quên cài nút áo, xỏ dây giày

Ăn cơm vãi đầy vạt áo

Chải đầu tay bần bật run

Đừng bực bội mẹ

Đừng giục giã mẹ con nhé

Xin con nhẫn nại một chút và dịu dàng thêm

Mẹ chỉ cần có con ở bên

là mẹ đủ ấm”

Cả cuộc đời phía trước của con

Con bước đi thế nào khi bên con không còn có Mẹ”( sưu tầm)

Với mẹ chúng con là tất cả, là niềm vui là lẽ sống của mình, con dù lớn bao nhiêu nhưng trong lòng mẹ cũng chỉ là những đứa con bé bỏng

Kính lạy mẹ, những người mẹ yêu quý của chúng con.

Chúng con thật là những đứa con bất hiếu, xem thường khoảng thời gian được sống bên mẹ , để hôm nay khi mất mẹ rồi chúng con mới cảm nhận được sự trống vắng, sự thiếu thốn tình thương của mẹ. Và rồi trong cuộc đời của chúng con sẽ ra sao khi không có mẹ, những lúc chúng con gặp trở ngại trong cuộc sống ai sẽ an ủi động viên chúng con, mẹ đâu còn để nghe chúng con thủ thỉ với mẹ:

“Mẹ xa rồi không ai ở gần con

Căn nhà vắng những đêm đông lạnh giá

Ai sưởi ấm lòng con trong từng cơn giá lạnh

Biết bao lần con gọi Mẹ, Mẹ ơi!

Và hằng đêm trong giấc mơ Mẹ lại ở cùng con

Âu yếm hôn con trong vòng tay của Mẹ

Mẹ lại hỏi con câu hỏi khi ngày xưa còn bé

Con thương Mẹ nhất nhà có phải không con?

Cả cuộc đời phía trước của con

Con bước đi thế nào khi bên con không còn có Mẹ”( sưu tầm)

Mẹ ơi, ước gì lúc này mẹ có thể về bên chúng con dù trong chốc lát để con có thể gọi lên tiếng mẹ, một tiếng  mà bấy lâu nay chúng con không được gọi, để chúng con nói với mẹ rằng: mẹ, con nhớ mẹ nhiều lắm, nhưng làm sao được phải không mẹ

Mẹ, ngày Vu lan báo hiếu là để  thức tỉnh trái tim chúng con. Chúng con vốn sống quá thờ ơ và dành cho mẹ quá ít. Mẹ, Cho phép chúng con được nói lời sám hối với những người mẹ chúng con. Chúng con biết rằng dù cho chúng con có làm gì đi chăng nữa cũng không sao đền đáp được những gì mẹ đã dành cho chúng con. Chúng con chỉ biết chắp tay cầu nguyện 10 phương chư Phật phóng quang tiếp độ hương linh những người mẹ quá cố chúng con sớm được siêu thoát, những người mẹ hiện còn phước thọ tăng long, bồ đề tâm tăng trưởng, nguyện cầu Chư Phật tử sống an vui trong mùa hiếu hạnh

Quảng Hòa