Miên man trong ký ức của tôi, mùa xuân giống như một món quà đặc biệt trong kho tàng của vị thần thời gian. Qua suốt mùa đông giá buốt và lạnh lẽo, bất chợt một ngày, cả nhân gian bừng tỉnh giấc. Muôn dải mưa bay mơ màng tựa một chiếc áo sương ôm trùm xuống cánh đồng và làng mạc.
(CD CỦA HÀN LONG ẨN SẮP ĐƯỢC RA MẮT VÀO THÁNG 4 TẠI SAN JOSE) “Cõi thi ca không chỉ là những khám phá hời hợt bên ngoài, mà còn có tham vọng đi sâu vào cõi vô thủy vô chung với những nốt lặng của một bản trường ca chưa hoàn tất. Chính cái dở dang đó đã chắp cánh cho hồn thơ thoát đi, bay bổng, phiêu diêu, không có gì có thể ngăn chặn được.”
Là một Phật tử theo đạo Phật từ thưở ấu thơ, lúc ấy tôi chẳng hiểu gì chánh pháp, chỉ theo đạo Phật với một niềm tin ngây ngô và biết lên chùa lễ Phật cầu nguyện mà thôi.
BÓNG DÁNG THIÊN THẦN (tặng những chỏm tóc) Em bỏ lại khung trời tuổi mộng Bước chân đi duyên kiếp tự thuở nào Câu kinh Phật sớm hôm bầu bạn Gối thềm khuya mơ một vì sao. Hương hoa sứ ngạt ngào bay trong gió Tiếng chuông ngân lồng lộng bóng trăng rằm