Đây là một bức thư rất cảm động của một nữ tù nhân, viết từ trại giam gửi tới Sư Ông Làng Mai để bày tỏ lòng biết ơn và chia sẻ về sự chuyển hóa của mình. Có ai ngờ rằng đối với một tù nhân, có được một quả cà chua, có được một thùng phân lại khiến cho cô mừng đến trào nước mắt. Cô đã sống bình an, hạnh phúc với những niềm vui giản dị trong trại giam. Những điều tuyệt vời ấy cô đã được học từ một tăng thân cư sĩ của Sư Ông Làng Mai - những người đã tình nguyện vào trại giam hướng dẫn tu tập cho các phạm nhân mỗi tháng một lần.
Thầy kính thương,
Con xin gửi đến Thầy lòng thương kính và sự bình an trong con. Con tên là Kelly Donnelly, một phạm nhân tại nhà tù York C.I. Con đã ở đây được 5 năm và con có một câu chuyện muốn chia sẻ với Thầy và đại chúng ở Làng Mai.
Con rất may mắn được tu tập cùng với một Tăng thân có tên là Biển Từ Bi (Deep Sea of Compassion). Cứ vào buổi chiều thứ Bảy hàng tháng, chúng con gặp nhau và cùng tu tập trong nửa ngày. Một hôm vào ngày quán niệm, Annie – người hướng dẫn tu tập cho chúng con – đã chia sẽ rằng cô ấy sẽ qua Làng Mai một thời gian. Mặc dù chúng con rất buồn khi phải chia tay với Annie nhưng chúng con biết chuyến đi này rất quan trọng đối với cô ấy, vì vậy chúng con đã chúc cô mọi sự tốt lành.
Trong buổi ăn cơm im lặng hôm đó, Annie tặng cho mỗi người trong nhóm một quả cà chua chín đỏ. Đây là món quà tuyệt vời nhất mà lâu lắm rồi con mới được nhìn thấy. Ở trong trại giam này, chúng con không có rau xanh để ăn, vì vậy mà được ngắm một quả cà chua đỏ tươi trong lòng bàn tay cũng đủ khiến cho trái tim con vui mừng khôn xiết. Khi đưa quả cà chua lên miệng và cắn một miếng thì con vô tình làm cho những hạt cà chua chảy giọt xuống người. Đúng lúc đó một ý tưởng nảy ra trong con. Liệu con có thể phơi khô những hạt cà chua này và đem đi trồng hay không? Nếu phơi khô được thì con có thể gửi một ít hạt giống cho Annie ở Làng Mai và có thể cô ấy sẽ gieo trồng cà chua ở đó. Nghĩ vậy nên con nhặt hết hạt trong quả cà chua, cất chúng trong khăn ăn và mang về phòng giam của mình để phơi khô.
Lúc đó là vào đầu mùa xuân. Con không biết là làm cách nào để gieo những hạt cà chua đó, vì vậy mà con để chúng vào trong một trong cái hộp nhỏ và cất vào ngăn tủ. Một buổi chiều nọ, khi đang ngồi trong thư viện, con để ý thấy những cây cảnh ở đây cần được chăm sóc. Con biết là người chăm sóc chính đã đi về quê, cho nên con đã hỏi ông Lea – người quản lý thư viện xem con có thể chăm sóc cây cảnh thay thế cho người đó hay không, và ông Lea đã đồng ý.
Một buổi chiều, khi con đang chăm sóc cây thì ông Lea nhờ con thay chậu cho một số cây mà rễ của chúng đã bắt đầu lớn. Ông ấy đưa cho con một túi đất và vài cái chậu để cấy cây. Khi làm xong công việc, con thấy vẫn còn một ít đất và một vài cái chậu nên đã hỏi xin ông Lea và ông ấy rất sẵn lòng cho con những thứ con cần. Ở trong thư viện không có đủ ánh nắng mặt trời để trồng cà chua, cho nên con đã đến gặp ông quản lý trại giam tại phòng tập thể dục và chia sẻ với ông câu chuyện về những hạt cà chua. Con xin ông cho phép con đặt những chậu cà chua nhỏ ở dưới cửa sổ trong phòng tập thể dục - nơi có nhiều ánh nắng mặt trời. Được sự đồng ý của ông quản giáo, con nhanh chóng gieo hạt và chẳng mấy chốc, những hạt mầm lớn rất nhanh. Những cái chậu nhỏ không còn đủ chỗ cho cây lớn nữa.
Một buổi chiều, con đang ở trong thư viện thì nghe tiếng gọi của cô nhân viên đang dọn dẹp phía sau văn phòng. “Kelly, anh có muốn lấy những cái chậu này không? Nếu anh không dùng thì tôi sẽ vứt chúng đi”. Con lập tức xin cô ấy liền và mang một túi chậu đủ kích cỡ xuống phòng tập thể dục. Khi những cây cà chua bắt đầu lớn, con chuyển chúng sang những chậu lớn hơn, cho đến khi con không còn cái chậu nào đủ lớn để thay nữa.
Trước đó một vài tuần, trại giam nơi con ở được giao một dự án về làm vườn. Theo dự án này, các nữ phạm nhân có thể trồng rau và cung cấp cho các trung tâm chuyên phục vụ những bữa ăn miễn phí cho người nghèo tại địa phương. Con đã cố gắng xin tham gia nhưng tiếc là chỉ một số bộ phận trong trại giam được tham gia vào dự án đó.
Những cây cà chua con trồng lớn rất nhanh và những cái chậu cũ không còn đủ sức chứa. Con không biết phải trồng chúng ở đâu, vì vậy mà con đến gặp người trông coi vườn và chia sẻ với ông ấy chuyện trồng cà chua của con. Con muốn tặng ông những cây cà chua đó để trồng trong vườn nhưng ông nói là con nên giữ lấy. Khi nghe con giải thích là con không có chậu đủ lớn cũng như không có đất để trồng cây, ông chỉ một đống chậu ở phía sau vườn và bảo con có thể sử dụng chúng. Thật là may mắn vì số chậu ở đó vừa đúng với số lượng mà con cần. Rồi ông lại chỉ cho con một đống phân hữu cơ mà người ta vừa mới cho ngày hôm trước. Con cảm giác như thể là cả vũ trụ đều biết những gì con đang cần và khéo léo mang đến tặng cho con vậy. Lòng con tràn ngập lòng biết ơn.
Mùa xuân và mùa hè năm nay, trời mưa nhiều và ẩm ướt. Mặc dù con đã lót đá ở dưới đáy các chậu để rút bớt nước nhưng vẫn không đủ để giữ cho các cây cà chua không bị ngập nước. Vì vậy, mỗi ngày con phải lấy bớt nước trong chậu ra và đặt chúng ở nơi có ánh nắng mặt trời. Cho đến một ngày, khi con ra xem các chậu cây thì thấy dưới đáy các chậu có những cái lỗ nhỏ mới được ai đó làm để thoát nước cho cây. Sau đó con tìm hiểu ra rằng một cán bộ của trại giam phụ trách khu vườn đã đi mượn một chiếc máy khoan từ bộ phận bảo trì và khoan những chiếc lỗ đó.
Một dịp khác, con đang ở trong phòng tập thể dục thì nhìn thấy người cán bộ đó ở phía ngoài cửa sổ đang mỉm cười với con. Ông ấy vẫy tay ra dấu cho con ra ngoài và nói rằng ông có một món quà rất đặc biệt dành cho con. Khi con đi ra thì ông chỉ tay về bức tường, ở đó có một cái chậu màu trắng, bên trong là phân chuồng để bón cho cây. Có ai ngờ rằng được cho một thùng phân lại làm con hạnh phúc đến vậy!
Những cây cà chua giờ đây đã có thể mặc sức cắm rễ sâu vào mảnh đất màu mỡ trong những chiếc chậu lớn, vì vậy mà chúng lớn nhanh như thổi. Cây nào cũng đã bắt đầu xuất hiện những bông hoa nhỏ li ti, báo hiệu cho những quả ngọt đầu mùa. Và con đã được hái những quả đầu tiên đó, được tận hưởng hương vị của quả cà chua trong chánh niệm. Con cảm giác như con đang ăn cả đất trời, cả vũ trụ này. Lần đầu tiên con cảm nhận được thế nào là thiên đường trên mặt đất dù chỉ là một chút thôi. Những giọt nước mắt hạnh phúc cứ trào ra, lăn dài trên má. Con thầm cảm ơn cả vũ trụ đã mang đến cho con món quà quý giá đó.
Và cũng như lần trước, con lại nhặt những hạt cà chua, đem phơi khô với hy vọng mang “những hạt giống của từ bi” này chia sẻ với mọi người. Con đã mang những quả cà chua đầu tiên tặng những phụ nữ trong trại – những người đã ở đây tương đối lâu, trong đó có người đã hơn mười một năm nay không được ăn một quả cà chua nào. Thật là hạnh phúc khi con có thể chia sẻ tình thương yêu mà cả vũ trụ đã mang tặng cho con. Con cũng mang tặng những hạt giống đó cho gia đình và những người bạn – những người đã luôn thương yêu và yểm trợ cho con trong thời gian con ở trong trại giam.
Con cũng muốn được chia sẻ với Thầy và mọi người ở Làng Mai những hạt giống lấy từ những quả cà chua đầu tiên mà con trồng được. Con nguyện cầu cho những ai gieo trồng, chăm bón và chia sẻ hoa trái của những hạt giống này sẽ có được sức khỏe và bình an trong thân tâm.
Con kính cảm ơn Thầy, cảm ơn tình thương yêu và ánh sáng mà Thầy mang đến cho con. Thầy đã tác động đến cuộc đời con nhiều hơn những gì con có thể diễn đạt bằng lời. Những gì con vừa được trải nghiệm giống như một một bông hoa hé nở, điều đó khiến cho con nhận ra rằng vũ trụ mang tặng cho con những món quà quý mỗi ngày. Những gì con cần làm chỉ là có mặt để đón nhận mà thôi. Con cũng học được một bài học nữa từ câu chuyện này, đó là chúng ta cần có nhau, nương vào nhau để có thể cảm nhận và nhìn thấy sự hiện diện của Chúa trong tất cả mọi thứ đến với ta trong cuộc đời này. Thật là tuyệt diệu!!!
Kính thư,
Con,
Kelly Donally.
Chuyển ngữ: sư cô Tại Nghiêm