Buổi sáng hôm nay thức dậy sớm hơn, nhìn ra khoảng trống giữa lòng thành phố thấy một mảng sương mờ mờ, gợi về trong ta một nỗi nhớ rưng rưng, day dứt. Có thể ở quê giờ này mẹ cha đã ra đồng từ rất lâu rồi, mặc dù sương ở vùng trung du bao giờ cũng dày đặc hơn nhiều. Sương mang cái lạnh tê tái thấm vào thịt da, những người nông dân ra đồng như chìm cả màn trời sương bao phủ. Ta nghĩ mà mắt chợt cay cay… Ta nhớ… Những buổi sáng tháng 11,...
Mùa rét, những ngón tay cóng lạnh vì se giá. Làn da khô nẻ và những cái xuýt xoa trong gió mùa căm căm. - Mùa rét, những lớp bụi phấn trên tay bố mờ hơn. Tất nhiên, mùa rét thì mồ hôi sẽ không ra nhiều bằng mùa nóng, nhưng vào mùa rét nước rất lạnh nên bố tớ cũng… lười rửa tay. Mỗi lần dạy ở trường xong, bố chẳng cần rửa tay mà qua trường học đón tớ về luôn (cái hồi tớ còn học tiểu học ý). Khi những ngón tay nhỏ xíu của tớ nắm...
Nhà nó sát biển. Mấy đứa con gái lớp nó vẫn hay suýt xoa ghen tỵ. Vì ở đó nó có thể ra ngồi ngắm cảnh bình minh và hoàng hôn mỗi ngày. Nhưng nó cũng không biết từ khi nào mình đã không còn như vậy. Mỗi lần có kế hoạch cho buổi đi chơi nào đó, cả lớp đều giơ tay nhất trí kéo ra biển, chỉ trừ nó. Và mỗi lần như thế, nó để mặc cho bọn bạn đùa giỡn, chạy nhảy. Còn nó thì ngồi yên một chỗ, nhìn ra biển. Một cái nhìn dữ...
Mỗi lá trên ngọn cỏ bốn lá tượng trưng cho một thứ quý giá nhất của cuộc sống. Bạn đã tìm được cỏ bốn lá cho mình chưa? Câu chuyện kể rằng đứa bé trên thế gian cam đảm bước vào rừng sâu, đi mãi đi mãi qua bao thác ghềnh với một trái tim dũng cảm sẽ tìm được loại cỏ bốn lá (four-leaf clover) - loại cỏ sẽ mang lại nụ cười hạnh phúc mãi mãi - nụ cười hạnh phúc của trẻ thơ. Khi tìm được ngọn cỏ bốn lá, đứa trẻ sẽ đứng trong gió, đặt...
Hai người bạn nhỏ mải miết lần theo dấu vết con khỉ có bộ lông màu hạt dẻ thường quanh quẩn qua lại nơi bìa rừng. Con khỉ nhỏ bằng chú chó con mà tinh khôn lanh lẹ. Rình mãi đến sáng nay, Khôi mới dùng ná bắn vào chân nó. Vậy mà chú khỉ nào chịu khuất phục. Nó cà nhắc chuyền nhanh trên các cành cây cao rồi biến mất sau ngách cửa rừng. Con khỉ chỉ bị thương nhẹ- Khôi biết chắc vậy, vì cậu chỉ cố ý bắt sống. Tuấn cũng bị Khôi lôi kéo vào...
Khi chàng dũng sĩ về đến chân núi thì trăng cũng vừa lên. Trăng mười chín soi sáng cảnh núi rừng cô tịch. Ánh trăng nhấp nháy đùa giỡn trên lá câỵ Ðêm thu mát lạnh. Cảnh vật hình như không có gì đổi thay sau bảy năm xa cách. Cảnh vật tuy không xa lạ, nhưng cũng không thân mật chào đón người cũ từ phương lạ trở về. Chàng dũng sĩ dừng lại ở chân núi, nhìn lên. Trước mặt chàng, con đường mòn lên núi đã bị đôi cánh cửa tùng khép chặt. Chàng đưa tay cố...
Có những chiếc áo không bao giờ xấu và cũ. Tôi có một chiếc áo nâu đã sờn rách và bạc màu, nhưng tôi quý hơn tất cả những chiếc áo khác của tôi. Tôi không thấy chiếc áo ấy xấu và cũ một tí nào, trong khi các bạn đồng học đồng tu của tôi gọi nó là "chiếc áo ba mươi bảy kiếp khổ hạnh". Suốt thời gian theo học Phật tại chùa Bảo Quốc tôi đã dùng chiếc áo kia với một sự ưa thích mặn nồng. Chiếc áo ấy nay đã rách quá, không còn mặc...
Khi giận ai, ta nên đi thiền hành ngoài trời. Không khí trong lành, cây cối xanh tươi, có thể giúp ta lấy lại sự bình thản. Ta có thể thực tập như sau: Thở vào, tôi biết tôi đang giận Thở ra, tôi biết cái giận là tôi Thở vào, tôi biết cái giận làm tôi khó chịu Thở ra, tôi biết cái giận rồi sẽ qua Thở vào, tôi thấy tâm đã tĩnh lặng Thở ra, tôi thấy tôi đủ mạnh để chăm sóc cái giận Vừa đi, ta vừa đọc thầm bài kệ trên, tâm ta theo...