Viết về những bậc Thầy tôi biết

alt        

 Là một Phật tử theo đạo Phật từ thưở ấu thơ, lúc ấy tôi chẳng hiểu gì chánh pháp, chỉ theo đạo Phật với một niềm tin ngây ngô và biết lên chùa lễ Phật cầu nguyện mà thôi.

 

Rồi tháng ngày lớn khôn, được nghe giáo pháp, học giáo pháp thì niềm tin ấy trong tôi mới dần dần thay đổi. Cho đến hôm nay, niềm tin vào chánh pháp đã trở thành tuyệt đối trong lòng tôi.

 

Phải nói rằng, cuộc sống của tôi nhờ có chánh pháp soi đường mà tôi đã vượt qua được mọi chông gai, trắc trở trong đời. Đường đời thật muôn vạn lối, buồn vui lẫn lộn, mới gặp chuyện vui giây phút này, giây phút sau nỗi buồn lại xuất hiện. Nếu không có chánh pháp chỉ lối thì có thể nói, cuộc đời của tôi giờ đây không biết trôi dạt vào đâu. Có những lúc quá mệt mỏi, buồn khổ vì thất bại, đời tôi tưởng như là bế tắt, nhưng may thay tôi biết nhớ nghĩ đến giáo pháp của Phật, hiểu rõ sự lý duyên sanh, vô thường, nhân quả… ở đời. Từ đó, mới tạo thêm cho tôi nghị lực bước tiếp. Có những chuyện vui đến thật bất ngờ, nhưng cũng nhờ biết rõ sự hư vọng của các pháp thế gian, nên tôi vẫn vui vẻ đón nhận mà không thấy buồn khổ nhiều khi niềm vui ấy trôi qua nhanh chóng… Quả thật, chánh pháp là người thầy, người bạn trung thành và tốt nhất trong đời tôi.

 

Thế nhưng, để hiểu được chánh pháp ấy, tất cả tôi đều nhờ vào sự truyền dạy của những bậc Thầy cao quý trong đời. Vào những ngày thường, thời gian nào rãnh rỗi, tôi đều tìm đến các chùa nghe quý Thầy giảng pháp. Nhờ vậy mà tôi đã biết rất nhiều Thầy. Mỗi bậc Thầy mà tôi đến nghe pháp đều để lại một ấn tượng tốt đẹp, không phai nhạt trong lòng tôi. Ngẫm lại 32 tướng hảo của đức Phật, thì hầu như những bậc Thầy tôi gặp đều có một vài tướng hảo ấy. Phải nói, sự kính ngưỡng về những bậc Thầy ấy luôn là điểm sáng trợ lực cho tôi vươn lên trên mọi nẻo đường. Đã biết bao năm tháng dài theo quý Thầy học đạo, rất nhiều lần tôi muốn gặp những vị Thầy ấy để bày tỏ lòng kính ngưỡng và tri ân sâu sắc, nhưng nghĩ lại, tôi đã không dám.

 

Hôm nay, nhờ duyên lành tôi biết đến trang Nội san chùa Hòa Khánh, mỗi năm vào tháng 10 lại có biên soạn tập Nội san Nhớ Ơn Giáo dưỡng, lòng tôi vui mừng khôn xiếc. Thế là tôi vội xin phép Ban biên tập Nội san cho tôi được một lần bày tỏ lòng kính ngưỡng và tri ân ấy, thể hiện bằng bài viết của mình.

 

Tôi biết đến Hòa thượng Thích Trí Quảng qua những thời giảng “Kinh Pháp Hoa”. Vừa gặp Hòa thượng, tôi đã cảm nhận được Ngài là bậc Thầy với trí tuệ và từ bi vô lượng, suốt đời vì sự nghiệp hoằng pháp lợi sanh mà sá gì khó khăn, gian khổ. Mỗi khi nhìn Hòa thượng khoan thai bước lên bục giảng với tướng hảo trang nghiêm là tôi lại thấy an lạc, thanh thoát vô cùng.

 

Tôi biết đến Hòa thượng Thích Như Niệm qua những bài giảng “Chuyên đề tu tập của người con Phật”. Gặp Hòa thượng, tôi thấy được đức tu tập rất thâm sâu của Ngài. Từng lời nói nụ cười, từng cử chỉ hành động của Hòa thượng đều toát lên một lực tu thật mạnh mẽ, một tấm lòng vị tha bao la, giúp tôi thêm nghị lực và biết cố gắng tu tập nhiều hơn.

 

Tôi biết đến Hòa thượng Thích Thiện Nhơn qua những bài giảng về kinh Trung A Hàm. Hầu như nhân phẩm chánh trực, uyên thâm giáo pháp của Hòa thượng đều toát lên rõ rệt qua từng lời giảng. Những gì Hòa thượng giảng là những gì Hòa thượng đều làm được cho Giáo hội, cho Tăng Ni, Phật tử bốn phương.

 

Tôi biết về Hòa thượng Thích Thiện Pháp qua những lần tham dự pháp hội do Giáo hội tổ chức. Một bậc Thầy đức độ, giản dị nhưng bên trong ẩn chứa cả một tấm lòng hy sinh vô bờ bến đối với Giáo hội, với chúng sinh.

 

Tôi biết đến Hòa thượng Thích Tịnh Hạnh, Hòa thượng Thích Thiện Tánh, Hòa thượng Thích Nhật Quang, Hòa thượng Thích Như Tín trong những dịp tham gia Đại hội, pháp hội do Thành hội tổ chức. Quả là những bậc Thầy sống trải lòng lo cho Phật pháp, nào kể gì tuổi cao sức yếu, vẫn hằng ngày dấn thân cho sự nghiệp duy trì và phát triển Giáo hội. Thiết nghĩ, quý Hòa thượng phải có tấm lòng hy sinh cao cả vì Phật pháp thì hằng ngày mới làm việc không hề biết mệt mỏi như vậy.

 

Tôi biết đến Hòa thượng Thích Thanh Sơn qua duyên lành đến chùa tham dự lễ khai giảng Đạo tràng tu Bát Quan Trai. Nhìn Hòa thượng, một cảm giác thật gần gủi chợt xuất hiện trong tôi. Là bậc Thầy luôn sống giản dị, khiêm cung, luôn nuôi dưỡng tâm nguyện dạy dỗ cho những em thiếu nhi lớp học tình thương nên người hữu dụng cho đạo pháp và dân tộc; đào tạo những lớp thanh niên có võ thuật, có sức khỏe và trí lực để có thể tự vệ và lợi tha những khi gặp chướng ngại; chăm sóc, trị bệnh và phát thuốc miễn phí cho bà con nghèo khắp nơi… Một bậc Thầy cao thượng luôn sống hy sinh thầm lặng cho tha nhân, gặp Hòa thượng là tôi cứ ngỡ như người cha nhân từ với đầy đủ nghị lực có thể đưa tôi vươn lên trên con đường tìm cầu học đạo.

 

Tôi biết đến Hòa thượng Thích Thanh Hùng qua những thời giảng pháp cho lớp giáo lý Phật tử vào mỗi tối thứ 7, chủ nhật cuối tuần. Nhìn dáng đi khoan thai, nụ cười từ hòa của Hòa thượng là tôi thấy ấm lòng và an vui khôn xiếc. Phải chăng nhờ Hòa thượng có một bề dày tu tập, nuôi dưỡng đức tính hài hòa, nhân ái, luôn thao thức cho sự nghiệp đào tạo Tăng chúng và giáo hóa Phật tử, nên gặp Hòa thượng là tôi cảm nhận được ngay. Đặc biệt hơn, từng bài pháp Hòa thượng thuyết giảng đều ẩn chứa pháp vị giải thoát qua lời nói ôn hòa, ánh mắt từ bi của Ngài.

 

Tôi biết được Thượng tọa Thích Bảo Nghiêm do một lần có duyên theo đoàn chư tôn đức đi hoằng pháp các tỉnh thành phía Bắc. Vừa gặp Thầy, tôi đã cảm nhận được ở Thầy tấm lòng hy sinh vì đạo pháp. Thầy sống rất giản dị, chỉ dồn hết tâm huyết và sức lực cho sự nghiệp phụng sự đạo pháp và dân tộc. Đi đến đâu, Thầy cũng hài hòa, khiêm hạ, thể hiện qua cách sống thuần lương, lời nói nhã nhặn, thật dễ khiến cho mọi người cảm mến.

 

Tôi biết đến Thượng tọa Thích Tấn Đạt qua những lần đến lớp Giảng sư nghe thuyết pháp và một lần nọ được nghe Thầy trao truyền về kỷ năng thuyết trình của vị Giảng sư. Mặc dù tôi chỉ là Phật tử, nhưng được nghe lời Thầy dạy cũng cảm thấy thán phục tài năng và đức hạnh của Thầy. Hầu như làm bất cứ việc gì Thầy cũng lấy sự nhiệt tình làm chính. Thầy lúc nào cũng năng nỗ, chịu khó, nhiệt tình trong mọi chuyện, dám đương đầu với những khó khăn, dám nói, dám làm trước quần chúng, lời nói tuy bộc trực nhưng chứa đựng lòng từ bi bao la… Nghĩ về Thầy, tôi chợt nhớ câu nói: “Điều đáng sợ nhất trên đời là ngọn lữa nhiệt tình đã tắt”…

 

Tôi biết đến Thượng tọa Thích Minh Thiện trong một chuyến về miền Tây tham dự lễ hội Văn hóa Phật giáo. Một bậc Thầy rất giản dị, khiêm cung, biết nhường nhịn, không muốn làm cho ai buồn lòng và luôn sống hài hòa với mọi người. Với Tăng ni trẻ chân tu thật học, Thầy luôn hết lòng ủng hộ, che chở và thấu hiểu tâm lý từng người. Mỗi khi được gặp và tiếp chuyện với Thầy, tôi học được rất nhiều điều hay qua từng cử chỉ, lời nói thân thiện của Thầy. Quả thật, vùng đất Long An có bậc Thầy đáng kính, đáng nêu gương như những dòng sông miền Tây hiền hòa trôi nhẹ, tạo nét đẹp cho đời muôn kiếp khó phôi phai.

 

Tôi biết Thượng tọa Thích Chơn Không trong một lần đến nghe Thầy dạy cho Tăng Ni lớp Giảng sư. Nghe Thầy giảng, tôi cảm nhận được Từ tâm, lòng nhiệt tình vì tương lai của Phật pháp hằng sâu trong con người Thầy. Từng lời nói chậm rãi của Thầy đều ẩn chứa đức nhẫn nhục, tinh tấn dõng mãnh của người làm Thầy. Điều này thật là một phước duyên to lớn cho hàng hậu thế noi theo trên bước đường tìm cầu học đạo.

 

Còn và còn rất nhiều những bậc Thầy đáng kính trong hàng Tăng chúng, nhưng tiếc rằng tôi chưa đủ duyên được gặp và chưa được tiếp nhận lời giáo huấn. Nhưng tôi tin rằng có lẽ cũng sẽ có những nhân duyên nào đó rất gần đưa tôi đến thọ giáo tu học. Thiết nghĩ, mỗi bậc Thầy đều thể hiện một nét đặc sắc riêng, nhưng tất cả cũng không ngoài tấm lòng từ bi bao la, trí tuệ vô biên và mỗi vị đều mang chung tâm nguyện hoằng dương chánh pháp, lợi lạc quần sanh. Có khác chăng là phương cách thể hiện ra ngoài của quý Thầy mà thôi.

 

Tôi biết, những gì mình cảm nhận về quý Thầy sẽ chưa được trọn vẹn, nhưng đó chỉ là cảm nhận thường tình của người Phật tử. Để thấu rõ và viết lên trọn vẹn về những bậc Thầy cao quý ấy thì bút mực nào có thể diễn tả hết được. Chỉ mong đem chút lòng thành tưởng nhớ về quý Ngài, những bậc Thầy khả kính đã suốt đời vì sự nghiệp truyền trì mạng mạch chánh pháp, lợi lạc quần sanh.

 

Thầy là ánh sáng của đời,  

Là trăng thu tỏa là nơi con tìm

Thầy là bóng mát con tim,

Để con che chở con tìm về nương…

 

Bảo Minh

Theo banhoangphaptw.com