Trước sân nhà không có một cây lựu nào để tôi thấy mùa Hạ đang lập lòe lửa đỏ, cho dù, có cành lựu nào đó đơm bông, chưa hẳn ta có thể nhận ra lửa Hạ lập lòe. Do vậy, thế giới của ta cần có những bậc nghệ sĩ tài hoa. Nghệ sĩ hay hành giả là người đi vào thế giới sắc màu của ngôn ngữ.
(1) Này bạn, với những phẩm chất tốt đẹp, con người trở nên có giá trị qua những hành vi xây dựng [1],Xin hãy nghe những vần thi kệ cao quý này,Mà tôi đã soạn thảo trong vắn tắt vì lợi ích truyền đạt Một xu hướng cho những năng lực tích
Một người xuất gia chân chính, trước tiên chúng ta cần hiểu rõ sự quan trọng của một cuộc sống có kỷ cương, phép tắc, giới luật. Nếu không có kỷ luật trong đời sống tu hành, chúng ta khó khắc phục được dục vọng phiền não.
Khi bạn hiểu được đâu là đúng và đâu là chánh đạo, bạn sẽ đến được đúng nơi. Giáo Pháp có hai phẩm tính. Thứ nhất, nếu bạn thực hành đúng theo Giáo Pháp, đi đúng theo Chánh Đạo, sẽ không bị rơi vào khổ cảnh, con người bạn được thăng cao. Thứ hai, đến được đúng nơi. Đi trên Chánh Đạo là nhân, đến đúng nơi chốn là quả. Đây là hai phẩm tính của Giáo Pháp.
Nếu xứ sở Ấn Độ có Thái tử Tất Đạt Đa thị hiện Đản sinh, xuất gia tu hành, chứng ngộ thành Phật hiêu Thích Ca Mâu Ni thì ở nước Đại Việt có Thái tử Trần Khâm đời Trần đản sinh, về sau xuất gia, tu hành chứng ngộ và hoằng pháp được tôn vinh là Phật Biến Chiếu Tôn hay còn gọi là Phật Hoàng Trần Nhân Tông.
Chúng ta có bao giờ nghe nói “Trồng hoa trên đá”? Trên đá mà trồng được hoa mới là chuyện lạ, nhưng không lạ vì ta có thể thực hiện được ngay trên mảnh đất tâm của mình. Trồng hoa trên đá là mấy từ mượn trong hai câu thơ của Thiền sư Đạo Giai Phù Dung.
Khi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni thành đạo dưới cội bồ đề, thời gian đầu Ngài chần chờ không muốn truyền bá giáo pháp. Đến khi chư Thiên xuống đỉnh lễ, cầu xin Ngài nên vì chúng sinh mà lập bày phương tiện giáo hóa.
Đa số chư Tăng cũng như Phật tử khi tu hay than rằng: “Sao con gặp nhiều chướng duyên quá. Khi xưa, chưa biết tu thì ai cũng xử sự tốt, tử tế với mình. Bây giờ biết tu rồi, sao thấy ai cũng lạt lẽo với mình, không được đầm ấm như xưa”. Do đó, nên mới gọi là chướng duyên.