Ai đó sẽ nghĩ tới chùa Hương vào mùa vắng khách (từ tháng 5 trở ra) là “trái khoáy” nhưng đi rồi mới biết: Chùa Hương đẹp và bình yên đến nhường nào! Nét rêu phong cổ kính hoà quyện với vẻ đẹp ban sơ.
Hàng nghìn chiếc thuyền đậu ở bến Yến chờ ngày trẩy hội |
Xuôi dòng suối Yến, lắng tai nghe tiếng nước vỗ mạn đò, tiếng gà gáy ven bờ, đâu đó tiếng chim thoảng trên bầu trời. Đặt chân lên bến Đục, du khách sẽ ngạc nhiên với cảnh người dân tranh thủ phơi chiếu màn để phục vụ cho mùa lễ hội tới. Hàng quán vắng vẻ, chẳng còn cảnh chèo kéo khách du lịch…
Muốn thể hiện lòng thành tâm với đức Phật, du khách có thể leo bộ gần 3km để lên động Hương Tích. Ngày lễ hội, hai bên đường tấp nập hàng quán còn bây giờ chỉ lác đác vài quán nước mở hàng.
Cảm giác nhẹ nhõm, thanh thản khi leo qua hàng nghìn bậc đá để đến cửa động Hương Tích gợi người ta nhớ đến những vần thơ của Chu Mạnh Trinh: “Bầu trời cảnh Bụt
Thú Hương Sơn ao ước bấy lâu nay
Kìa non non, nước nước, mây mây
Đệ nhất động hỏi rằng đây có phải?…”./.
Suối Yến vắng ngắt thuyền đò đi lại |
Một người dân đặt đó bắt cá ở ven suối |
Bến Đục cũng vắng teo thuyền đò |
Nụ cười của một lái đò may mắn vì chở đoàn khách Tây |
Nhà bia Thiên Trù yên ắng giữa bạt ngàn cây cối xanh tươi |
Sân và tam quan chùa Thiên Trù |
Những ngọn núi xa xăm, nối tiếp nhau đến cuối chân trời |
Cáp treo lên xuống thưa thớt vì vắng khách |
Một nhà sư thổi sáo tiêu sầu trước núi non Hương Tích |
Bậc thang đến động Hương Tích |
Cửa động Hương Tích lưa thưa người |
Thong thả mua đồ lưu niệm |