THÀNH KÍNH CHẮP TAY CUNG TIỄN PHẬT NGỌC VÌ HÒA BÌNH THẾ GIỚI VÀ TÂM THÀNH KHÉP LẠI NHỮNG NGÀY LỄ HỘI

THÀNH KÍNH CHẮP TAY CUNG TIỄN PHẬT NGỌC VÌ HÒA BÌNH THẾ GIỚI VÀ TÂM THÀNH KHÉP LẠI NHỮNG NGÀY LỄ HỘI TẠI ĐẠO TRÀNG PHÁP VÂN




Sau hai ngày lễ Khai mạc thứ Bảy và lễ Đệ thập chu niên với đêm Thắp nến vào chủ nhật, đạo tràng Pháp Vân tiếp tục sinh hoạt trong không khí tưng bừng, rộn rã nhưng lại rất trang nghiêm bởi những tấm lòng thành kính và quy ngưỡng một biểu tượng hoà bình. Những thời kinh Pháp Hoa, kinh Địa Tạng, Sám hối; những  thời tụng niệm, thuyết pháp (do các TT. Nguyên Siêu, HT. Trí Đức, TT. Tâm Thiện thuyết giảng), cầu nguyện, thắp nến, văn nghệ, v.v... diễn ra liên tục không ngừng nghỉ...

Tất cả những ai đếm tham dự lễ hội này đều chứng kiến và tin tưởng sự nhiệm màu của chư Phật qua sự chuyển đổi thời tiết, từ một bầu trời u ám với những ngày mưa dần trở nên quang đãng, rồi những cơn nắng ấm vàng, những ngọn gió hanh hao, là sự thuận lợi cho các sinh hoạt tín ngưỡng ngoài trời vì số lượng người đến tham dự quá đông. Hàng trăm hàng ngàn lượt người ngày cũng như đêm thay nhau đến lễ bái, chiêm ngưỡng. Có những đêm 2-3 giờ sáng mà lượt người vẫn đến lễ bái Phật; rồi những tấm hình chụp được hào quang, hoa mạn-đa-la được mọi người xúc động chuyền tay nhau tán thán. Họ chuyền nhau một hiện tượng hy hữu bên ngoài hay một điều gì khác lạ chưa từng xảy ra, nhưng qua đó cho ta thấy ít ra họ đã, đang, và sẽ có nìềm tin nơi Chánh pháp. Những hiện tượng đẹp lạ lùng bên ngoài đã tác động, khơi dậy nguồn cội tâm linh sẵn có. Con người không thể sống thiếu niềm tin, nhất là niềm tin nơi chánh pháp, là sức lực nhiệm màu thúc bách con người hướng thiện...

thap nen

Thời gian kéo dài gần mười giờ đồng hồ (từ khoảng 1:30 chiều đến khoảng hơn 11 giờ khuya) cho mỗi Đàn tràng bạt độ giải oan và Chẩn tế cô hồn, được thi thiết một cách trang nghiêm, long trọng, và chí thành vào 2 ngày trưa thứ 7 (19/06) và chủ nhật (20/06). Tiếng tụng niệm, xướng kinh, tán kệ cứ liên tục bắt đầu từ bên trong chánh điện đến bên ngoài lễ đài ngoài sân, từ khi ánh dương còn gay gắt đến khi nắng tắt ngoài hiên chùa... đã cho thấy Pháp Phật bao la vi diệu, bằng phương tiện thiện xảo riêng của Đạo Từ Bi, hướng về thế giới vô hình đang hứng chịu đau khổ không kém gì cuộc sống hiện tiền; và nơi cõi âm ấy đang cùng hiện hữu với thế giới sống còn mà con người hiện đại chúng ta hầu như quên lãng. May thay, trên trần gian này vẫn còn có một con đường cho chúng sinh các loài hướng về Tam Bảo,  họ vẫn có quyền bình đẳng hưởng lợi lạc không khác gì những người còn đang sống. Đó là do tấm lòng đại-bi-tâm của những người con nhà Phật, mà đại diện là hàng chục quý Thầy cùng nhau hợp sức chú nguyện, với sự góp duyên của hàng ngàn gia đình đến hộ niệm, trong suốt 2 ngày cuối của tuần lễ hội.

Đàn tràng bạt độ giải oan kết thúc vào khoảng hơn 11:30 đêm ngày thứ Bảy, 19/06, ngay sau đó là một buổi lễ thắp nến cầu nguyện cho Thế giới hoà bình chúng sinh an lạc, và cung tiễn Phật Ngọc lên đường vào sáng hôm sau. Không gian đêm khuya với cơn gió lành lạnh, hàng ngàn ngọn nến lung linh, thắp sáng cả một góc sân chuà. Tưởng chừng như hàng ngàn vong linh cũng đang cùng có mặt. Chuông mõ, tiếng tụng kinh và lời nguyện cầu tuần tự cất lên... Trong đêm sâu huyền ảo, có một thế giới thật đẹp giữa chốn ta bà khổ não. Ánh hào quang tỏa chiếu từ trên điện ngọc, vòng xe chánh pháp được thắp sáng dưới chân bảo tượng, trước mắt mọi người. Lời nguyện cầu cất lên làm giật mình bao tâm thức còn vọng động. Khi người người đang chìm trong giấc ngủ đêm sâu thì chính nơi thánh địa này, vào giờ khắc thiêng liêng của đêm và ngày, một đạo tràng với duy nhất một khát vọng vì hoà bình thế giới, đã  chí thành chí kính về đây đoàn tụ dưới chân cha lành. Từ điện ngọc trên cao, người dõi mắt xuống đàn con chí thành cầu nguyện. Xin được lắng lòng hướng về thế giới còn đang say ngủ, vì sân hận, cuồng tín, si mê đã làm cho thế giới đảo điên, bất an với biết bao cuộc bạo động, chiến tranh. Tai trời, ách nước, họa người. Xin đem hết tâm thành, nhất tâm quán niệm, nguyện cho thế giới luôn được trở về với bản chất nhất như, thanh tịnh. Tâm tư nguyện vọng của muôn loài không gì khác hơn một nơi chốn an lành, không gì khác hơn một giây phút bình yên... Mỗi khi đêm về,  triệu triệu ánh đèn điện được thắp sáng lên, nhưng chưa chắc đẹp bằng mấy trăm ngọn nến nơi này. Khép mắt lắng nghe tiếng gió khi thì thầm, lúc réo gọi một chân tâm hãy quay về tự tính thanh tịnh vốn có. Thắp sáng ngọn nến, thắp sáng niềm tin, tâm bừng lên một đốm hoa trí tuệ, làm đuốc soi  đường cho nhân loại tìm về nẻo chánh...

Sáng hôm sau, trong nỗi bùi ngùi lưu luyến, buổi lễ Bế mạc cung tiễn bảo tượng lên đường được diễn ra dưới khung trời đầy nắng gió. Nghi lễ đơn giản, ngắn gọn nhưng thật trang nghiêm và cảm động của cả ngàn người tham dự. Mỗi khi nghe âm vang của xướng ngôn viên là TT. Nguyên Lạc, hay giọng  đọc truyền cảm cuả TT. Tâm Hoà, hoặc lắng nghe tiếng chuông ngân vọng, tiếng trống trầm hùng, hay chỉ một đoạn kinh ngắn, cũng như lời chia sẻ tâm tình của đại diện ông bà Ian Green – ông Steve, và cảm niệm của đại diện phật tử... lòng chợt rung động một cách lạ kỳ, tâm tư như một đứa con thơ dại được quay về ngôi nhà êm ấm và được lắng nghe lời dạy bảo, an ủi, vỗ về... Sáng nay, nhìn những chiếc y vàng tung bay trong gió, thong dong từng bước trên hai nẻo đi-về, bỗng thấy trên từng khuôn mặt thoáng chút gì luyến lưu nuối tiếc cho một cuộc cắt chia...

giai oan

Buổi trưa đó có buổi lễ Chẩn tế cô hồn kéo dài nhiều giờ đồng hồ, theo chương trình này, có một buổi thuyết pháp cho các vong linh. Làm việc gần  lều của đàn tràng, người viết cảm nhận và thầm cám ơn những tấm lòng đại bi của quý Thầy đã vì tính bình đẳng mà ban bố cho các vong hồn cõi khác  một bài pháp thoại hiếm có cơ hội được nghe. Lễ chẩn tế cô hồn kết thúc bằng một hình thức quen thuộc, là bất cứ ai cũng có thể đến lấy các món thực phẩm mà quý Thầy đã chú nguyện. Lúc này không khí trở nên náo nhiệt, thật vui vì những vong linh chắc đã thẩm thấu từng lời giảng của quý Thầy. Buổi lễ này kết thúc, kế tiếp là một buồi văn nghệ do ca sĩ Gia Huy và Hương Thủy và một số ca sĩ địa phương cúng dường đại lễ. Đây là thời điểm mà đại chúng được thưởng thức những giòng nhạc Phật giáo và tình ca quê hương một cách thoải mái sau những thời tụng niệm, lễ bái trong suốt mười ngày qua...

hoan nguyen

Sân chùa chìm sâu hun hút trong đêm, tiếng nhạc tưng bừng cũng vừa chấm dứt, mọi người tản ra, các thiện nguyện viên nhanh tay thu dọn lại sân chùa. Tháo giày bước lên thảm đỏ, quỳ xuống chắp tay cúi lạy từ phụ mà nước mắt tuôn trào. Xe chạy  khỏi sân chùa, chợt nhớ ra chưa làm một điều gì đó. Vòng xe trở lại, tôi đi quanh sân chùa, đưa máy bấm những tấm ảnh cuối cùng. Một trời hoa mạn-đa-la ẩn hiện trên nền trời được tôi ghi nhận. Trước khi thật sự ra đi, một lần nữa tôi đứng lặng chiêm ngưỡng từ dung của đức điều-ngự bổn-sư. Đôi mắt đó sâu thẳm như chứa đựng cả vũ trụ mênh mông. Nụ cười đó còn rạng rỡ hơn ánh trăng đang lơ lửng phía trời tây. Cứ ngỡ rằng khi lặng đứng trước người thì bao lời cầu xin sẽ tuôn tràn như thác lũ, nhưng đêm nay, đêm cuối cùng cha còn ngự tọa nơi đây, trong con chỉ có duy nhất một ước nguyện, nguyện rằng ngay phút giây này thế giới sẽ được hoà bình-chúng sinh an lạc, và mong một ngày không xa lại được hữu duyên cho một cuộc tao phùng...

Trong khi ngồi viết những dòng này thì mọi người đang lục tục đến tiễn đưa Phật rời điện ngọc. Tôi không đến, vì luyến lưu một bảo tượng sắp xa rời, hay vì không đành lòng cho một cuộc chia ly...

Ngày đầu tiên cha đến con không có mặt để cung nghinh, ngày cuối cha đi con không về chùa để tiễn biệt. Nhưng nhớ lời cha dạy, có tụ ắt có tán. Với tinh thần bất nhị, con cố gắng vượt qua tâm thái thường tình của niềm hạnh phúc đoàn viên và nỗi buồn đau chia cách.

hoan nguyen

Chiều nay về chùa, mảnh đất già lam vắng hoe, lác đác vài Phật tử cũng như mình về thu xếp công việc còn tồn đọng. Đó đây quý Thầy đi loanh quanh, nói cười, trò chuyện, vẻ mệt mỏi cũng dần tan biến vì những ngày qua tận sức cho lễ hội, thay vào đó là những nụ cười hoan hỷ mãn nguyện vì tuần lễ hội đã thành công viên mãn.

Nơi điện ngọc không còn bóng dáng đấng từ phụ Thích Ca, nhưng trong mỗi chúng con, hình ảnh người vẫn bàng bạc như ánh trăng đêm rằm và toả rạng như ánh mặt trời mỗi sớm...

Ngoái nhìn lại sân Chùa tĩnh lặng dưới bóng hoàng hôn vừa buông xuống, chợt nhớ lời của TT. Tâm Hoà trong lời diễn văn bế mạc:

“Những ngày qua, Phật Ngọc về đây như một bậc thầy cao cả, một người cha hiền từ, chứng kiến và lắng nghe những nỗi đời, những tâm tư, những hoàn cảnh khác nhau của chúng ta. Một lần chiêm bái đảnh lễ, thân tâm rũ sạch những triền phược oan khiên. Một lần ngước nhìn dung nhan, lòng từ bi chợt bừng nở nơi vườn tâm cỗi cằn. Tình thâm thầy-trò, cha-con, mười ngày thân cận giao cảm, nay đến hồi tiễn biệt sao cho khỏi bùi ngùi luyến lưu. Nhưng nghĩ đến nhiều người ở những phương khác, cũng có ước nguyện được một lần chiêm bái Phật Ngọc, và ước vọng cho hòa bình nở hoa, lòng đổi vui mừng, hân hoan, thành kính chắp tay cung tiễn.

Mười ngày Phật Ngọc ngự tọa, mười năm kỷ niệm Pháp Vân, bao hình ảnh, bao tâm tình và nguyện vọng, chẳng không-gian nào dung chứa nổi, cũng không bút mực nào ghi hết; nay đến giờ bế mạc, tâm thành khép lại những ngày lễ hội đồng thời mở ra những ngày mai đầy hứa hẹn cho hòa bình và an lạc trên toàn thế giới.”

Không gian thanh tịnh trả lại cho chốn già-lam, ước mong một ngày kia thế giới cũng trở thành một ngôi thánh địa yên bình cho muôn loại.

 



Diệu Trang

http://www.phapvan.ca